PYS trong tôi là... À mà quên, mở bài cái đã :))
Thực sự Hòa Hòa viết bài này không phải để kiếm giải "Vật chất" hay cũng chẳng phải vì được "Vinh danh" hay gì gì đó, mà nó là kỉ niệm, cảm xúc muốn phô ra chút. Vì thế nếu mà được giải thì xin phép "hiến" vào quỹ vì người nghèo của PYS, mong Ban tổ chức công tâm và làm theo nguyện vọng của mình.
Nội dung BTC đưa ra cực kì hấp dẫn, một trong những điều hấp dẫn và được nhiều người quan tâm chắc là thỏa sức nói xấu sếp, nhưng đối với mình việc đó thực sự mệt mỏi chắc phải tốn đến 50 trang giấy mới nói xấu xong đoạn mở bài phần 1, nên thôi không nói xấu nhé :))
Vậy PYS trong tôi là:
Là nơi đã kéo tôi lên khỏi "nốt trầm" của sự nghiệp:
Khi không còn nhiệt với nghề nữa thì vận may mang tôi tới PYS, tôi vẫn nhớ ngày được chào đón và khoảng thời gian làm việc trong môi trường "anh, chị, em". Thực sự PYS sẽ là một "mối tình" tôi sẽ không quên nổi.
Là nơi tạo cảm hứng nghề nghiệp cho tôi:
Đây là vấn đề tôi dã nói rất nhiều trong những buổi cafe với anh em đồng nghiệp những lúc cần trải lòng và tạo thêm động lực, cảm hứng nghề nghiệp.
"Trước khi vào PYS mỗi lần kết thúc tour tôi đều thở phào nhẹ nhõm như trút đi được một gánh nặng, như thế có phải là thích nghề không? Sau khi vào PYS, khi kết thúc tour còn lại là sự vui vẻ xem lẫn sự tiếc nuối khi phải chia tay và không thể thiếu những bức ảnh, việc add FB và hẹn gặp lại...."
Là sự thân khó hiểu của những người "không cùng dòng máu":
Chuyến đi đầu tiên với công ty là chuyến đi Lý Sơn, thực sự "mệt" với buổi họp trà xí muội tại quán cafe hoành tráng trên đảo với bản ghi âm hơn 2 tiếng mà chưa một lần nghe lại :))
Rồi đến "buổi tối hôm đó", tôi chắc chắn mình không phải người sễ trải lòng và các thành viên khác cũng thế. Vậy mà tại sao ông Phong lại làm được việc "bắt" chúng tôi "trải" ra như thế. "Hòa 15 phút" ai tham gia chắc còn nhớ :))
Những nụ cười thì còn được, nhưng những giọt nước mắt thì không phải ai "không cùng dòng máu" cũng có thể chia sẻ với nhau.
Là những buổi "face to face" cùng ông giám đốc lúc nào cũng thể hiện là mình hiểu tâm sinh lý của anh chị em:
Nhưng quả thật không phủ nhận là ông ý tinh thật, mỗi tội hơi mong manh vì "thi thoảng" hay "hờn dỗi" cả thế giới :))
Là việc nấu cơm rửa bát:
Bây giờ không còn phải thế nữa vì có sự trợ giúp của chị Hương Cookie đó là một điều cực kì may mắn và hạnh phúc cho cán bộ nhân viên PYS đấy, nhưng đó cũng là kỉ niệm, vẫn nhớ những lúc ngồi ngâm thơ rửa bát, những lúc bỏ tiền ra mua sữa chua để không phải rửa. Nhưng có một vấn đề là ông Sơn rửa bát bẩn vãi, ông Phong thì lâu vãi làm cho chị em không dám vào đi vệ sinh.
Là những buổi học trên công ty
Với mục tiêu công ty thì lớn mạnh còn nhân viên thì trở thành công dân toàn cầu, với điểm nhấn là sự kiện "khóc thầm lặng lẽ" của bạn Hà :))
Là sự rồ không hề nhẹ của Trại điên đời đầu, ăn xong là bắt đầu tưởng tượng các kiểu, nói chung là điên vãi.
Là những lúc khó khăn cùng nhau cố gắng... tất nhiên là không thể thiếu sự thúc đít của các sếp..
Là những thành quả, những danh hiệu, bằng khen đầu tiên nhận được trong cảm giác bồi hồi, xúc động, bây giờ thì chắc quen rồi :D
Thôi nói nhiều mệt quá! Cuối cùng là tình cảm của anh chị em, bạn bè với nhau! Chính vì thế dù thế nào, hoàn cảnh nào chúng ta hãy cứ vui vẻ với nhau, luôn yêu quý Đắc Hòa nhé :))) Vì cả nhà đều biết Hòa Hòa là một người sống rất chi là tình cảm mà :))Thank PYS so much! Tặng cả nhà một số hình ảnh cũ:
Lần đầu đi Studio.
Giáng sinh đầu tiên.
Team Building "hoành tráng" đầu tiên.
Chuyến đi đầu tiên.
Chuyến đi "bão táp" của cả đoàn sang đảo Bé vào ngày biển động. OMG!!! Lúc đầu đi rất hoành tá tràng, tươi cười hớn hở, nhạc nhẽo ầm ĩ.... 10' sau hoà cùng những đợt sóng "nhẹ" là tiếng hét của mọi người. Sau hơn 30' kinh hoàng cuối cùng đảo Bé đã hiện ra trước mắt, trong niềm hân hoan muốn nhanh chóng thoát khỏi tàu không hề nhẹ của cả đoàn. Tàu ra đảo Bé thường không cập đc bến, mà mọi người phải đi thuyền thúng vào bờ... Nhưng hôm nay quá nhọ, sóng to nên không có chiếc "thúng" nào chịu nổi =.=". Và tất nhiên cả đoàn lại phải come back.... Lần này thì mình hơi phê, đành phải cùng 1 nhóm "gào thét" điiên loạn các ca khúc bất hủ 1 thời.. Sau 25' đảo Lớn đã hiện ra xa xa trong niềm hân hoan của "Đoàn quân thất trận" trở về... Phải nói chuyến đi rất vui và đáng nhớ :))
Chuyến Famtrip đầu tiên năm 2014.
Họp nội bộ at Sealife Cruise Halong!
Người tình đầu tiên.
Và chúng tôi đã hạnh phúc bên nhau.
Cuối cùng chúc PYS luôn thành công trong công việc kinh doanh và cả tình cảm đồng nghiệp!
Thân ái.
Hòa Hòa đại nhân.