“Tạm biệt Bali”!!!... Lời thì thầm bật thốt trên môi, tôi đứng giữa khoảng không rộng lớn của sân bay Ngurah Rai, lắng nghe trái tim mình thổn thức. Bali đã từng nói: “Một đổi một bạn nhé. Mình để lại cho nhau một thứ gì đặc biệt”!!! Và đúng là như thế, Bali đã tặng tôi… cả mối tình sâu đậm.
NGÀY THỨ NHẤT: “Xin chào Bali”!!!
16h25’, 10/7/2019. Đặt chân lên mặt đất sau chuyến bay dài 6 giờ 25 phút, tôi khoan khoái tận hưởng những chùm nắng lấp lánh phía trên tán cây, trời quang mây và không khí mát mẻ dễ chịu. Tháng 7, Hà Nội gắt gỏng và đỏng đảnh, Bali thì lại khác. Bali xoa dịu tôi ngay phút giây đầu tiên gặp gỡ.
“Bali chào bạn. Một đổi một bạn nhé. Mình để lại cho nhau một thứ gì đặc biệt”
Hành trình hôm nay của tôi gọi tên Tanjung Benoa, Turtle Island, Uluwatu và D’tukad Club.
8h00’, bắt taxi đi Tanjung Benoa từ Bliss Surfer Hotel. Mất 30 phút để tôi thấy biển. Và mất thêm chục phút nữa để tôi hoàn hồn từ cơn hoảng loạn khi đột nhiên phải đối mặt với một vẻ đẹp không thuộc về nhân gian. Bãi Tanjung Benoa như thiên đàng mộng ảo. Trời cao vời vợi, biển rộng mênh mông. Trời và biển đều xanh ngăn ngắt một màu xanh thanh sạch, mát lành. Mùa này Tanjung Benoa đông đúc lắm. Đông đúc và lạ lùng: Giữa người với người, nhảy nhót trong những khoảng trống nho nhỏ, tôi thấy toàn niềm vui. Người ta đua mô tô trên những con sóng cuồn cuộn hay bay trong gió với chiếc dù rực rỡ trên đầu, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Tôi cũng muốn được vui. Trèo lên thuyền chuối và ra khơi, tôi ngả nghiêng giữa sóng và gió, ướt sũng và quay cuồng, nhưng vui, cực kỳ vui. Giá mà Hà Nội đông đúc không làm tôi buồn, giá mà Hà Nội đông đúc làm tôi vui như thế…
Bãi Tanjung Benoa như thiên đàng mộng ảo
10h00’, Turtle Island vẫy gọi. Lần đầu tiên trải nghiệm tàu đáy kính. Thật kỳ khôi, cảm giác như “tôi đang chạy trên sóng”. Đại dương dưới chân tôi. Phải, là dưới chân, không phải nghiêng mình nhìn ra mạn tàu, mà cúi đầu nhìn thẳng dưới chân. 15’ hải trình, tàu dừng lại trên những rặng san hô rực rỡ sắc màu, tôi say mê dõi theo từng đàn, từng đàn cá muôn hình muôn vẻ, nhẹ nhàng bơi lội bên kia lớp kính. Turtle Island nổi tiếng là nơi cư ngụ của 50.000 cá thể rùa, trong đó có nhiều loài đặc biệt quý hiếm. Một cậu thiếu niên bản địa ôm chú rùa khổng lồ và mời tôi vuốt ve. Khi bàn tay tôi khẽ chạm lớp da sần sùi trên đầu chú, cảm giác kỳ khôi trong tôi tăng lên gấp bội. Ồ, hóa ra là đây, chạm vào thiên nhiên là như thế này.
14h00’, tôi diện kiến Uluwatu Temple giữa chênh vênh đất trời. Sóng vỗ ì ùng, trong âm hưởng hào hùng mê đắm ấy, Uluwatu đơn độc trên vách đá, đã sống và chứng kiến sự đổi thay của Bali suốt 1000 năm. Lớp lớp lá cọ đen nhánh nằm đè lên nhau tạo hình mái đền, và vách đền đá san hô tắm trong ánh nắng vàng ruộm giòn tan, vẽ lên một Uluwatu bí ẩn và hư ảo, như trăng trong nước, như hoa trong gương... “Ôi, Bali! Bali!” - Tôi lẩm bẩm trong ngỡ ngàng và hình như là, tôi thực sự đã... ngất đi một vài giây!
Uluwatu giữa chênh vênh trời đất
16h00’, D’tukad River Club, Ubud trầm mặc. Thả lỏng hoàn toàn để cơ thể dập dềnh trôi trong bể bơi vô cực; tôi lặng thinh ngắm nhìn trảng cây xanh bao quanh mình đang ngả dần về màu bóng đêm, tham lam hít đầy hai buồng phổi thứ không khí đẫm vị biển cả và rừng già; đôi tai hoạt động 100% công suất chắt lọc lấy tiếng vang của thác Blangsinga đang đổ. Được một chốc, tôi lên bờ và nhắm thẳng Bali Swing - xích đu tử thần. Không thể tưởng tượng nổi, khi xích đu lên tới đỉnh vòng quanh, tôi giống như đang bay. Gió vun vút và những mảng xanh đêm ở xa tít tắp. Phấn khích tột độ, tôi hét lên mạnh mẽ: “Baliiiiiiiii…”. Đến vòng quanh thứ hai, tôi vẫn tiếp tục hét: “Baliiiiiiiii....” kèm theo một tràng cười khúc khích. Ấy là lúc, một thứ gì trong tôi rơi mất. Gió cuốn nó đi và nó đậu lại trên những mảng xanh đêm. Có vẻ như, nó chính là nỗi buồn!
Bali Swing mang nỗi buồn đi xa
Tôi đã quên béng những nỗi buồn mang theo từ Hà Nội. Hôm nay, đi qua Batubalan, Celuk, Mass, Tirta Empul Temple; tôi sẽ hiểu thêm về Bali.
7h30’ hơn một chút, bữa sáng ở Bliss Surfer Hotel kết thúc. 8h15’ tôi đã có mặt ở Batubalan. Chào đón tôi bằng hàng dài những tượng điêu khắc “vật”, “người” và “thần” sống động tinh tế, tín ngưỡng và đời sống sùng bái Hindu của Batubalan hiện lên chân thực đến mức hiểu biết nông cạn về tôn giáo của tôi cũng không thể ngăn cản tôi nhận diện được chúng. 9h30’, người bản địa Batubalan trong trang phục đặc biệt sặc sỡ, bắt đầu khúc Barong trứ danh của mình. Cuộc chiến giữa thiện và ác, giữa Barong và Rangda gay cấn, dồn dập diễn ra trong giai điệu bi tráng của hơn 10 nhạc cụ truyền thống Bali. Tôi xem đến ngây dại.
Nghệ thuật điêu khắc đỉnh cao tại Batubulan
10h30’. Dự định ban đầu, sau Batubalan tôi sẽ ghé Celuk và Mass. Nhưng khi Barong khúc kết thúc, tôi chỉ muốn quẩn quanh nơi đây. Dừng lại tại hầu hết các cửa hàng bày bán đồ thủ công, thưởng thức nghệ thuật sắp đặt cổ xưa của người Batubalan nói riêng, người Bali nói chung và âm thầm ngưỡng mộ bề dày lịch sử văn hóa cũng như ý thức bảo tồn giá trị nguồn cội của họ.
Vẻ đẹp huyễn hoặc thuần khiết của Tirta Empul
14h00’, Tirta Empul ẩn mình tĩnh tại dưới bóng đại thụ, khiêm nhường về vẻ mộng mơ và nét hùng vĩ, nếu đem so với Uluwatu hay Tanah Lot, nhưng huyễn hoặc thuần khiết đến bất khả chiến bại và bất khả xâm phạm. Hòa vào dòng người viếng Tirta Empul, tôi im lặng như một nhà tu hành thanh cao, chuẩn bị hoa và nhang, sẵn sàng thực hiện lễ Melukat của mình. Thắp nhang ở bệ thờ, đặt hoa lên vòi nước, kính cẩn đứng trong bể suối thánh, tôi cúi đầu để dòng nước linh thiêng trong vắt tuôn trào tưới ướt mọi tế bào da, rửa trôi tất cả bụi bặm trần tục. Thần của người Bali thanh tẩy và ban phước lành cho tôi. Còn Bali, Bali trao cho tôi một tình yêu thành kính diệu kỳ.
Lễ Melukat - thanh tẩy bụi trần tại Tirta Empul
Chỉ còn một ngày để ở bên Bali, điểm cuối cùng tôi chọn là Tanah Lot
9h00’, Bali thật biết cách khiến tôi ngỡ ngàng. Tanah Lot trấn thủ giữa biển khơi, tráng lệ như một sinh thể vĩ đại, bảo vệ Bali an lành 6 thế kỷ dài. Thủy triều đang lên, đường ra đền chìm trong đại dương, tôi chỉ có thể chiêm ngưỡng Tanah Lot từ xa, ngẩn ngơ trước hào quang vô thực của nó. “Không muốn xa, Bali ơi”. Tôi còn muốn ngắm hoàng hôn trên Tanah Lot, muốn đạp xe xuyên làng mạc Ubud, muốn dã ngoại trên núi Batur,... Tôi còn muốn, còn muốn,...
Tanah Lot trấn thủ giữa biển khơi, tráng lệ như một sinh thể vĩ đại
17h00’, “Tạm biệt Bali”!!!... Lời thì thầm bật thốt trên môi, tôi đứng giữa khoảng không rộng lớn của sân bay Ngurah Rai, lắng nghe trái tim mình thổn thức.
Bốn ngày ba đêm quá mức ngắn ngủi, không đủ để tôi hiểu hết một mười của 5000 thước vuông Bali tuyệt diệu. Nhưng đủ, quá đủ để tôi nhẹ nhàng bỏ lại nỗi buồn và phấn chấn mang theo niềm vui….
Và mang theo, cả một mối tình sâu đậm....
“Bali ơi, tạm biệt. Và hẹn gặp lại, vào một ngày không xa!”
Tour nổi bật tại Bali
Điều khoản và phản hồi về việc sử dụng hình ảnh trên website này vui lòng xem tại đây
Có thể bạn quan tâm
08:18 06/12/2023
02:31 08/12/2023
11:04 08/12/2023
08:18 06/12/2023
02:31 08/12/2023
11:04 08/12/2023
Mỗi ngày chúng tôi đều gửi đến khách hàng của mình những tin tức thú vị, những ưu đãi hấp dẫn